Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2013

MỘT BÀI THƠ CŨ

Bài thơ đã tặng hơn ba mươi năm qua nhưng vẫn còn được người nhận nâng niu gìn giữ cho đến tận bây giờ. Người làm những câu thơ ấy, dù hôm nay râu tóc đã bạt ngàn lau lách, nhưng khi đọc lại những dòng thơ do tự tay mình đề tặng, lòng vẫn còn bâng khuâng và rung động như một thuở xa xưa.

Xin cho tôi ấp ủ một cuộc tình,
Ru hồn người vào những giấc mơ hoang.
Xin cho tôi bầu trời không ươm nắng,
Trong mắt em đượm thắm nét u hoài.
Xin cho tôi cả đời lang thang nhé!
Vẫn yêu em qua ngày tháng vỗ về.
Xin cho tôi giao hưởng của mùa thu,
Quà sinh nhật mang về cho em đó.
Xin cho tôi rừng núi với mây ngàn,
Và giọng hát trầm buồn như than thở...

Xin cho em bàn tay dài ngà ngọc,
Những ngón tay gói trọn mọi niềm vui.
Xin cho em suối tóc cuộn hiền lành,
Ta trôi trên muôn dòng tình tha thiết.
Xin cho em môi cười trong hoang vắng,
Đưa hồn người vào giấc mộng triền miên.
Xin cho em dáng liễu có ngoan hiền,
Ánh mắt em sẽ là màu ngọc bích.
Xin cho em chiều tà trời lộng gió,
Là thiên thai hay sỏi đá đời ta?


(Thôn Trung Đàn - Mùa Hạ, 1981)

Tam Kỳ, ngày 8/3/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét