Phần đông, ai cũng tự cho mình là người quan trọng, ai cũng ham
muốn tiền bạc, lạc thú, địa vị, quyền lực và sự nổi tiếng. Đây chính là căn bệnh
ung thư tinh thần của loài người. Khi con người trên mặt đất ngày càng
nhiều thì cuộc cạnh tranh để có được những thứ đó càng trở nên khốc liệt,
và vì thế cái ác cũng hiển bày dữ dội hơn. Không cần ra khỏi cửa, mỗi
ngày chỉ cần đọc vài thông tin trên internet thì cũng có thể thấy được
thế giới quanh mình đang thực sự hoảng loạn đến mức nào. Đời sống không còn
yên bình nữa!
Sự hỗn loạn và băng hoại của xã hội là do sự hỗn loạn từ nội
tâm được phóng chiếu ra bên ngoài, do đó cần phải trị liệu căn bệnh tận gốc. Nếu tâm trí của con người cứ mãi mãi bệnh hoạn thì xã hội làm sao có thể
lành mạnh được. Từ bao thế kỉ qua, người ta đã dùng đủ loại phương thuốc để
chữa trị nhưng đó là những bài thuốc chỉ làm giảm đi cái triệu chứng,
còn căn bệnh thì vẫn y nguyên. Mọi sự canh tân, mọi sự cải tổ, mọi cuộc
cách mạng ở bên ngoài không chỉ là những vá víu tạm thời mà đôi khi còn làm cho xã
hội rối loạn thêm.
Nếu con người muốn hòa bình và tồn tại trên mặt đất mà không bị diệt vong do sự tàn
phá môi sinh, chiến tranh nguyên tử, nạn đói triền miên... gây ra thì
mỗi cá nhân cần phải khởi phát một CUỘC CÁCH MẠNG TÂM THỨC. Điều mà Đức
Phật, Lão Tử, Jiddu Krishnamurti, các bậc đạo sư của Phật giáo Mật tông Tây Tạng... đã thực hiện và luôn kêu gọi một
cách khẩn thiết. Đây chính là giải pháp duy nhất của loài người. Nhưng
tiếc thay, tiếng nói của các vị ấy cũng chỉ là những âm thanh vang
vọng trong sa mạc hoang vắng mênh mông. Trong khi đó, nhân loại vẫn còn
đang mê ngủ và chưa thể nào thoát khỏi những ám chướng truyền đời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét