Tôi muốn làm kẻ điên
Ngày, đầu đường xó chợ
Đêm, về ngủ quạnh hiu
Trên vỉa hè hoang vắng.
Tôi muốn thành gã khờ
Vượt thoát nợ trần ai
Chẳng nhớ ngày tháng qua
Không màng ngày mai tới.
Tôi muốn sống tịch liêu
Xa phồn hoa đô thị
Giữa núi đồi mênh mông
Ngắm nhìn đường mây trắng.
Tôi muốn lượn thênh thang
Thoát khỏi mọi buộc ràng
Của tập tục lưu truyền
Mấy ngàn năm truyền thống.
Tôi muốn được Tự Do
Không thuộc dòng họ nào
Không mồ mả cha ông
Không lễ nghi phiền phức.
Mượn tinh túy người cha
Và cái trứng của mẹ
Vay thức ăn của đất
Thành thân xác vô thường.
Cha tôi là Chân Như
Mẹ tôi là Đại Ngã
Bà tôi là Tính Thể
Ông tôi là Thực Tại.
Tôi muốn gặp lại Tôi
Chơi vơi không gốc rễ
Không quá khứ vị lai
Không làng xưa đất tổ.
Tôi muốn thấy Quê Hương
Chốn từ đó ra đi
Không phải nơi chào đời
Lúc hài nhi thơ dại.
Tôi, đứa con bất hiếu
Không hiểu tình thiêng thiêng
Từ chối chốn gian trần
Tìm Quê Hương miên viễn!
Đây là tâm thức của một
người đã chìm sâu vào nền Đạo học Ấn Độ, Thiền Tông Phật giáo và Mật Tông Tây Tạng.
Hắn đang loay hoay tìm cách thoát khỏi nhân sinh quan và thế giới quan Khổng
giáo của vùng Á Đông. Bất kì cuộc thoát xác nào cũng gây nhiều đau đớn, xáo
trộn và đổ vỡ trong đời sống thường nhật, nhưng một khi đã lên đường là quyết
đi đến cùng.
Tam Kỳ - 15/12/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét